• Loading...

 Chào mừng bạn đến với Trang Thông tin điện tử Khuyến Nông tỉnh Yên Bái!

Chuyên mục hỏi đáp

đặt câu hỏi

    Câu hỏi:


  • HÌNH ẢNH

    In Đọc bài
    Bệnh dại và một số biện pháp xử lý khi bị chó mèo cắn
    20/03/2023 8:33:00 SA
    Lượt xem: 602

     Bệnh dại là một bệnh truyền nhiễm cấp tính nguy hiểm do Vi rút gây hại chung giữa động vật và người. Đặc điểm của bệnh là virút tác động vào hệ thần kinh gây rối loạn thần kinh trung ương não bộ làm cho con vật trở nên hoảng loạn (điên dại) và chết. Nguồn mang bệnh dại chủ yếu là chó (90%), mèo nuôi (5%) và động vật hoang dã .

    1. Cách truyền lây:

    - Bệnh lây chủ yếu qua vết cắn, vết trầy sước. Virút dại được truyền trực tiếp từ chó dại sang chó khỏe và người qua tuyến nước bọt tại vết cắn, vết trầy sước do tiếp xúc.

    - Virút có nhiều trong nước bọt của thú mang bệnh dại. Qua vết cắn, liếm vết thương của người hoặc con vật khác, virút sẽ xâm nhập vào cơ thể, phát triển nhân lên và hướng tới hệ thần kinh, phá huỷ mô thần kinh, gây nên những kích động điên dại, cuồng, hú, cắn xé .. rồi  kết thúc bằng cái chết.

    - Nếu ở vùng có dịch bệnh dại, các chất thải của vật mang bệnh như: nước dãi, nước tiểu, . . .v.v của động vật bị bệnh dại chứa hàm lượng virút cao cũng có nguy cơ lây nhiễm đối với các động vật cảm nhiễm và người đang có vết thương hở (vết trầy sước). Đặc biệt, virút dại đã có trong nước bọt của chó, mèo từ 10 - 15 ngày trước khi con vật phát bệnh, vì vậy tại thời điểm này nếu người bị chó, mèo cắn, liếm hoặc tiếp xúc trực tiếp với con vật thì người rất dễ bị lây nhiễm virút dại.

    2. Triệu chứng lâm sàng:

    a. Thời kỳ ủ bệnh: Thời kỳ ủ bệnh có thể thay đổi từ 7 ngày đến nhiều tháng tùy thuộc loài, độc lực của virút và vị trí vết cắn. Đa số bệnh phát ra trong vòng 21 - 30 ngày sau khi con vật nhiễm virút. Ở chó thời gian này trung bình: 10 ngày.

    b. Các biểu hiện lâm sàng: Thường được chia làm 2 thể:

    Trong thực tế, nhiều con chó mắc bệnh dại có thể biểu hiện cả 2 dạng lâm sàng này một cách xen kẽ nhau, thời gian đầu có biểu hiện điên cuồng, bị kích động rồi sau đó chuyển sang dạng bị ức chế và bại liệt.

    + Thể dại điên cuồng: Được chia làm 3 thời kỳ:

    Thời kỳ tiền lâm sàng: Chó bị dại có dấu hiệu khác thường như: trốn vào góc tối, kín đáo, đến gần chủ miễn cưỡng hoặc trái lại, tỏ ra vồn vã thái quá, thỉnh thoảng sủa vu vơ, hú lên từng hồi hoặc bồn chồn, . . . .v.v.

    - Thời kỳ điên cuồng:

    + Các phản xạ vận động bị kích thích mạnh, cắn sủa người lạ dữ dội, quá vồ vập khi chủ gọi, chỉ cần có tiếng động nhẹ cũng nhảy lên sủa từng hồi dài.

    + Vết thương nơi bị cắn ngứa, chó liếm hoặc tự cắn, cào đến rụng lông, chảy máu.

    + Chó bỏ ăn, nuốt khó, sốt, mắt đỏ ngầu, dãn đồng tử, con vật có biểu hiện khát nước, muốn uống nhưng không nuốt được, chó bắt đầu chảy nước dãi, sùi bọt mép, tỏ vẻ bồn chồn, cảnh giác, sợ sệt, cắn vu vơ hay giật mình, đi lại không có chủ định, trở nên hung dữ, điên cuồng (2 - 3 ngày sau khi phát bệnh).

    + Con vật bỏ nhà đi và thường không trở về, trên đường đi gặp vật gì lạ nó cũng cắn gặm, ăn bừa bãi, tấn công chó khác, kể cả người.

    - Thời kỳ bại liệt:

    + Chó bị liệt, không nuốt được thức ăn, nước uống, liệt hàm dưới và lưỡi nên trễ hàm, thè lưỡi ra ngoài, nước dãi chảy ra, chân sau liệt ngày càng rõ.

    + Chó chết trong khoảng từ 3 - 7 ngày sau khi có triệu chứng đầu tiên, do liệt cơ hô hấp và do kiệt sức vì không ăn uống được.

    Thể dại điên cuồng chỉ chiếm khoảng 1/4 các trường hợp chó dại, số còn lại là thể dại câm.

    +Thể dại câm: Là dạng bệnh không có các biểu hiện lên cơn dại điên cuồng như thường thấy, chó chỉ có biểu hiện buồn rầu.

    + Có thể bị bại ở một phần cơ thể, nửa người hoặc 2 chân sau nhưng thường là liệt cơ hàm, mồm luôn hé mở, hàm trễ xuống, lưỡi thè ra.

    + Nước dãi chảy lòng thòng, con vật không cắn, sủa được, chỉ gầm gừ trong họng.

    + Quá trình này tiến triển từ 2 - 3 ngày. Nói chung, thể dại câm tiến triển nhanh hơn thể dại điên cuồng, thông thường chỉ từ 2 - 3 ngày vì hành tủy của con vật bệnh bị virút tác động làm rối loạn hệ tuần hoàn và hô hấp sớm hơn.

    * Bệnh dại ở mèo cũng tiến triển như ở chó. Mèo bệnh hay núp mình vào chỗ vắng, bóng tối, hay kêu, bồn chồn, không nằm yên một chỗ, khi người chạm vào thì nó cắn mạnh và cào, gây nên vết thương sâu tạo điều kiện cho vi rút dại xâm nhập.

    3. Phòng bệnh và sử lý khi bị chó mèo cắn.

    a) Phòng bệnh: - Không nên tiếp xúc với chó, mèo nghi dại. Không đùa nghịch với chó ốm.

    - Tiêm phòng dại chó định kỳ hàng năm của cơ quan thú y.

    - Phải thường xuyên xích chó, nuôi chó trong nhà, không được thả rông ngoài đường. Ở thành phố, thị trấn, khu dân cư khi dắt chó ra nơi công cộng phải có dây xích, phải rọ mõm và có người dắt, không để chó đi lang thang ngoài đường, phố làm mất vệ sinh nơi công cộng.

    b)Sử lý khi bị cắn.

    + Ngay sau khi bị chó mèo cắn cần rửa sạch vết thương ngay bằng xà phòng sau đó sát trùng bằng cồn, không dùng các biện pháp dân gian như lấy nọc, uống thuốc nam.

    + Đến ngay Trạm y tế nơi gần nhất tiêm phòng vác xin chống bệnh dại. Trường hợp vết cắn ở vùng đầu, tay, hoặc vết cắn quá sâu cần tiêm phòng bằng kháng huyết thanh dại trước khi tiêm phòng vác xin dại.

    + Những con chó, mèo đã cắn người tuyệt đối không cho gia đình giết mổ, mà yêu cầu gia đình phải nhốt ngay vào cũi và theo dõi trong vòng 15- 20 ngày. 

     

     

    Ngô Đăng Sỹ - Trung tâm Khuyến nông